Trĩu lòng ta nỗi nhớ tháng Năm ơi!
Lửa đã thắp trong từng lùm hoa phượng
Nhớ làng Sen buổi Bác ra đời
Đau đáu vầng trăng soi giếng Cốc
Con chim hót giữa lòng đau mất nước
Sắc trời xanh giục giã bước Người đi.
Bốn biển năm châu quét tuyết đốt lò
Người gắn bó những con người cùng khổ
Người thức tỉnh bao kiếp đời nô lệ
Ba mươi năm đi cuối đất cùng trời
Đêm Pari Luận cương đến với Người
Chim báo bão giục hoài quanh Pác Bó
Bác trở lại trong bồn chồn thương nhớ
Hang sâu này mắt bão đã bùng lên.
Nhớ Ba Đình buổi Bác đọc Tuyên ngôn
Nhớ lời Hịch Bác truyền đêm tháng Chạp
Nhớ những buổi người đi chiến dịch
Nắng lưng đèo yên ngựa ung dung.
Sáu mươi năm dằng dặc cuộc trường chinh
Mái tóc bạc không đêm nào trọn giấc
Miền Nam. Miền Nam về sau đi trước
Bác nhớ không nguôi nỗi nhớ nhà (*)
Tháng Năm ơi! Đất nước ngợp cờ hoa
Ta đã khóc trong tột cùng hạnh phúc
Ngày hội lớn mừng non sông thống nhất
Ba mươi năm trọn vẹn nỗi vui này.
Di chúc của Người con đọc sớm mai nay
Lửa đã thắp trong rực trời hoa phượng.
V.C.N